Luận Bàn Về Thất Nổ Hu: Thuật Cờ Bạc Và Vận Mệnh Trong Cõi Ta Bà
原创Kính thưa các bậc thức giả cùng những ai lòng còn phiêu lưu với cuộc đời,
Trong cõi dương gian mênh mông và đa đoan này, có lắm trò tiêu khiển do con người tạo ra, kẻ thì nâng tâm hồn lên chốn thanh cao, người lại dìm thể xác xuống vũng bùn mê. Trong muôn vàn thú vui trần thế ấy, có một thứ gọi là “Thất Nổ Hu”, một trò chơi mang theo hơi thở của sự may rủi và tiếng reo hò của định mệnh. Nó chẳng phải của riêng ai, cũng chẳng thuộc về một cõi giới nào, mà tựa như một dòng sông cuồng lưu, kẻ nào dám bước chân vào thì phó mặc số phận cho con sóng xô đẩy. Hôm nay, ta xin mạn phép cầm bút, luận bàn đôi điều về trò chơi ấy, dưới ánh sáng mờ ảo của đèn dầu và sự chiêm nghiệm của kẻ đã từng nếm trải vị ngọt ngào lẫn đắng chát của nó.
Chương Một: Cội Nguồn Của Sự Ngẫu Nhiên
Thất Nổ Hu, xét cho cùng, chẳng qua là một biến thể của trò cờ bạc, nơi mà chiếc máy móc hoặc thuật toán thay thế cho đôi bàn tay chia bài của con người. Người xưa có câu “cờ bạc là bác thằng bần ”, câu nói ấy thấm thía biết bao nhiêu. Nhưng cớ sao thiên hạ vẫn đổ xô vào chốn ấy như con thiêu thân lao vào ánh lửa? Ấy bởi vì trong tâm can mỗi người đều có một mầm mống tham lam và hi vọng. Thất Nổ Hu khéo léo vỗ về mầm mống ấy, hứa hẹn một sự đổi đời nhanh chóng, một kho báu không cần dùng sức lực mà chỉ cần vào đúng cửa, đúng lúc.
Thuở Hán Sở tranh hùng, hay thời Tam Quốc phân tranh, những trận đánh lớn cũng tựa như một canh bạc của thiên mệnh. Tào Tháo đánh trận Xích Bích, tưởng thế lực hùng mạnh ắt thắng, nào ngờ gió đông nổi lên, chuồn thẳng mà không kịp trở tay. Gia Cát Lượng bày bát trận đồ, khôn khéo là thế, nhưng rốt cuộc cũng thua một chữ “mệnh” của trời xanh. Thất Nổ Hu cũng vậy, nó là một chiến trường thu nhỏ, nơi người chơi đóng vai vị tướng soái, còn số phận là ông vua khó tính. Kẻ nào tưởng mình thông minh, tính toán chi li, rốt cuộc cũng chỉ là trò đùa của tạo hóa mà thôi.
Chương Hai: Cái Bẫy Của Ảo Vọng
Ôi! Cái thuật ngữ “Nổ” nghe sao mà kích thích tâm can! Tựa như tiếng sấm rền giữa trời quang, báo hiệu một cơn mưa vàng bạc sắp đổ xuống. Người ta ngồi đó, mắt dán vào màn hình, tay bấm những nút lệnh, lòng hồi hộp chờ đợi giây phút “cực khoái ” ấy. Mỗi lần thắng, dù ít dù nhiều, là một lần chất dopamine trong não bộ trào lên, tạo nên một thứ ma lực khó cưỡng. Nó khiến cho kẻ tham gia tin rằng mình đang nắm giữ chìa khóa của vận may, rằng lần sau sẽ là lần nổ to hơn.
Nhưng các hạ có biết chăng? Cái máy móc kia, dù gọi là “nổ” đi nữa, cũng chỉ là một cỗ máy lạnh lùng được lập trình bởi những quy luật toán học khô khan. Nó chẳng có tâm hồn, chẳng biết thương hại, càng không có khái niệm “trả lại” cho người nào đã thua nhiều. Cái gọi là “may mắn” ấy, kỳ thực chỉ là một chuỗi xác suất được sắp đặt từ trước. Người ta tưởng mình đang chơi với số phận, nhưng thực chất là đang đối diện với một thuật toán vô tri. Thật đúng là:
“Mồ hôi rơi trên cánh đồng quê,
Còn tiền bạc mất theo lời máy nổ. ”
Kẻ ham mê nó, sớm muộn cũng sẽ rơi vào vòng xoáy: thắng thì muốn thắng nữa, thua thì muốn gỡ lại. Cứ thế, vòng xoáy ấy xoáy sâu vào túi tiền, vào nhân cách, và cuối cùng là vào cả gia đình, hạnh phúc vợ chồng. Biết bao nhiêu gương sạch túi nơi quán rượu, bao nhiêu cảnh vợ khóc con thét chỉ vì cơn mê này. Nó chẳng khác nào một thứ thuốc phiện tinh thần, làm hao mòn chí khí, bào mòn lòng tự trọng của một đấng nam nhi.
Chương Ba: Đạo Lý Ẩn Sau Canh Bạc
Vậy thì, phải chăng ta chỉ nhìn Thất Nổ Hu bằng con mắt khinh bỉ và bài xích? E rằng cũng không hoàn toàn. Như Khổng Tử đã dạy: “Vật cực tất phản”. Bất cứ sự vật gì trên đời, dù xấu xa đến đâu, cũng ẩn chứa một bài học cho người biết chiêm nghiệm. Thất Nổ Hu, xét cho cùng, là một tấm gương phản chiếu rõ nhất lòng tham và sự yếu đuối của con người.






