Sunwin: A Tản Mạn Trong Vầng Thái Dương Cổ Tự
原创Nay khép lại trường thiên văn cổ này, xin ghi đôi câu: thiên hạ xưa nay vốn hằng ưa chuộng ánh sáng, mà ánh sáng kia thường được quy tụ dưới danh hiệu thái dương. Thái dương chiếu rọi muôn phương, dưỡng nuôi cỏ cây, soi tỏ đường đi nẻo về của khách lữ hành. Ấy vậy mà nơi nhân gian, lại xuất hiện một danh xưng mới lạ: Sunwin. Danh từ ấy, vừa mang ý "mặt trời thắng lợi", vừa chan chứa khí tượng thịnh vượng của buổi thái bình.
Bài này xin được dông dài, khởi từ gốc tích ngữ tự, rồi thong thả luận về hàm nghĩa, lại kết thúc bằng mối liên hệ nhân gian, mong rằng kẻ đọc cũng cảm thấy đôi phần hứng thú, như uống một chén trà cổ, dư vị còn mãi nơi đầu lưỡi.
I. Về Nguồn Cội Danh Tự
Sunwin, xét về mặt ngữ nghĩa, là sự hòa hợp giữa "Sun" – tức thái dương, mặt trời chói lọi – cùng "Win" – tức thắng lợi, thành công, sự đoạt được điều mong cầu. Đặt hai chữ lại, ta có "Thái Dương Thắng Lợi" hay "Mặt Trời Toàn Thắng". Nghe như một bản hùng ca, cũng tựa như khúc quân hành của những kẻ sĩ nơi bãi chiến trường, lòng tràn trề ánh sáng và niềm hy vọng.
Cũng có kẻ bảo rằng Sunwin không chỉ là một cái tên vô hồn, mà còn là biểu tượng của sự vận động, của sự tranh thủ thời cơ dưới ánh sáng mặt trời. Ai biết được? Có thể ấy chính là đạo lý mà người xưa từng truyền: "Thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong." Thái dương là thiên, kẻ nào thuận cùng ánh dương thì ắt đạt được thành tựu.
II. Hào Quang Và Ý Vị
Đặt mình vào cảnh tượng cổ phong: gió sớm thổi qua mái đình, trống làng vừa điểm, một cụ đồ nho nhẩn nha cầm bút mà viết xuống hai chữ Sunwin. Ôi, hai chữ ấy chẳng phải chỉ đơn thuần, mà ẩn chứa bao tầng ý nghĩa.
Sun: Là nguồn sáng bất diệt, là khởi nguyên của muôn loài. Không có thái dương, vạn vật chẳng sinh trưởng, lòng người cũng tối tăm.
Win: Là kết quả của sự kiên định, của sự phấn đấu chẳng lùi bước.
Gộp cả hai, Sunwin hóa thành lời nhắn nhủ rằng: dưới ánh sáng, kẻ nào dốc sức, kẻ ấy ắt thành công. Nào có khác chi lời dạy trong cổ thư: "Nhật xuất nhi tác, nhật lạc nhi tức" – mặt trời mọc thì khởi công, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi, thuận tự nhiên mà sinh kế.
III. Hình Tượng Trong Văn Hóa Cổ Kim
Chẳng phải ngẫu nhiên mà danh xưng Sunwin lại khiến người ta liên tưởng đến vầng thái dương của nghìn năm. Từ Đông sang Tây, từ cổ chí kim, mặt trời luôn giữ địa vị tối thượng.
Ở phương Đông, mặt trời là biểu tượng của quân vương, của uy quyền và chính đạo. Như trong văn chương Trung Hoa: "Nhật nguyệt chi quang, cộng minh thiên hạ."
Ở phương Tây, Hy Lạp cổ đại thờ thần Helios, Rô-ma cổ tôn kính thần Sol. Ánh sáng thái dương được coi là chứng minh cho sự trường tồn và chiến thắng.
Sunwin, bởi thế, chính là sự kết hợp nhịp nhàng giữa hai dòng văn minh Đông – Tây, giữa cổ kính và tân kỳ.
IV. Ứng Dụng Trong Nhân Sinh
Nếu coi Sunwin là đạo lý, thì hẳn có thể áp dụng vào đường đời. Người đọc thử tưởng tượng: một thanh niên giữa buổi sớm mai, đứng nơi thềm nhà, đưa mắt nhìn mặt trời mọc. Trong lòng chàng khẽ vang lên hai chữ Sunwin. Tức khắc, tâm chàng bừng sáng, ý chí cường thịnh.
Sunwin dạy rằng:
Hãy lấy ánh sáng làm ngọn đuốc soi đường.
Hãy lấy ý chí thắng lợi làm mục tiêu hướng đến.
Hãy nhớ rằng bóng tối chỉ là tạm bợ, còn mặt trời ắt sẽ lên.
Ấy chính là chân lý muôn đời, chẳng thể phai mờ.
V. Sự Lưu Truyền Trong Lời Văn
Người đời nay có thể bảo Sunwin là một danh hiệu thương hiệu, một nhãn gọi mới lạ. Nhưng với kẻ yêu văn chương cổ phong, Sunwin lại hóa thành một thứ trường thiên tựa thơ ca. Có kẻ gieo vào đó mộng tưởng vinh quang, có kẻ gửi vào đó khát vọng bình minh, cũng có kẻ chỉ đơn giản xem đó là niềm tin không lụi tàn.
Trong nhịp sống gấp gáp của thời nay, đôi khi đọc được hai chữ Sunwin, lòng người như được trở lại với cảnh sắc cổ kính: nhịp chuông chùa, tiếng gà gáy sớm, ánh nắng buổi ban mai xuyên qua tán cây cổ thụ. Nào phải chỉ là hai chữ, ấy chính là nhịp cầu nối giữa quá khứ và hiện tại.
VI. Lời Kết Tựa Như Trường Thiên
Sunwin, danh xưng ngắn ngủi nhưng ý nghĩa dài lâu. Nó gợi nhắc chúng ta rằng ánh sáng và thắng lợi vốn chẳng tách rời; rằng trong cuộc đời, chỉ cần kiên định bước theo ánh sáng, thì bóng tối tất sẽ lùi xa.
Nay khép lại trường thiên văn cổ này, xin ghi đôi câu:
"Nhân sinh tựa như nhật nguyệt chuyển luân, có khi sáng, có khi mờ. Song ánh dương chẳng khi nào tuyệt diệt. Hãy để Sunwin làm lời nhắc nhớ, rằng ánh sáng thắng lợi luôn chờ ở phía trước."






